Phim sex vn địt em vợ dâm dục sướng rên há mồm

Phim sex vn địt em vợ dâm dục sướng rên há mồm hai anh em địt nhau loạn luân với em vợ dâm đãng, chịch em vợ sướng rên há mồm cực khoái. Cây bưởi “Thanh Trà” đã hết trái. Suốt 3 ngày qua, tụi nó đã lần lượt hái đến trái bưởi cuối cùng, chia nhau ăn lấy sức trong khi nghỉ giữa hai hiệp. Quanh gốc cây vẫn còn vương vãi rất nhiều vỏ bưởi, chứng tích cho những lần “viếng thăm” của tụi nó. Thế nhưng nhân vật chính thì lại đâu mất. “Cảnh cũ còn đây mà người xưa đâu rồi”, thằng Toàn chợt thấm thía câu thơ hay lời bài hát sến sẩm đó.
Chỉ mới vắng con nhỏ có một lúc mà nó thấy khoảng trống trong lòng do con nhỏ tạo ra đã lớn không chịu nổi. Nó đi tới giơ tay ra sờ thân cây bưởi, rồi bật cười khi nhớ tới cảnh con nhỏ té ạch xuống đất trong ngày đầu dắt nó tới đây.
Nhìn khoảng đất trống tương đối sạch dưới gốc bưởi, nơi mà hai đứa nó đã trải qua bao cuộc triền miên nóng bỏng suốt 3 ngày qua, sống mũi thằng ku chợt cay cay.
Thằng Toàn chợt bật cười, lắc đầu thật mạnh, vùng thoát khỏi những cảm xúc bộc phát vừa đánh úp nó, thầm nghĩ
“Đúng điên! Không lo đi tìm ẻm mà đứng đây rầu rĩ nhão nhét làm gì?! Đầu óc bệnh nặng rồi chắc?!”
Thế là thằng ku lại vượt lên trên những cảm xúc không ổn định của tuổi mới lớn, bắt đầu óc mình quay lại suy nghĩ xem nên tìm con nhỏ chỗ nào. Hoặc… không tìm gì cả, về nhà ngủ, đợi ăn trưa thế nào nó cũng mò về thôi. Ngủ trưa xong buổi chiều tụi nó vẫn lẻn ra đây được mà, lo gì.
Nghĩ đến vẫn còn cả một buổi chiều rất dài, thằng Toàn giơ chân đá miếng vỏ bưởi văng “tủm” xuống mương, rồi tươi tỉnh đi ra.
Thằng Toàn thong thả dạo bước, ngó hết bông này đến trái kia trong khu vườn. Đến khi nó một lần nữa nhận ra mình đang ở đâu, thì đã gần tới căn nhà lá của bác Sáu rồi.
Mọi lần qua đây “xin bưởi” xong, lúc đi ra con My vẫn ghé vô đây chào bác Sáu, rồi đi đâu đó mãi tới giờ cơm mới mò về. Thằng Toàn nghĩ chắc con nhỏ từ đây chạy đi chơi với đám bạn luôn, vì đám thằng Đen và 3 nhỏ con gái có khi còn về trễ hơn con My nữa.
Nghĩ tới đây thì thằng Toàn cũng đã đi tới gần căn nhà lắm rồi.
Thằng nhóc giật mình đứng lại, vì mình có xin người ta cái gì lúc vô vườn đâu, bây giờ cần gì ghé lại cảm ơn rồi về chứ. Nhưng căn nhà đã gần sát bên mà không vô, cứ im lặng quay trở ra, lỡ bác Sáu đi ra thấy mình ra vô vườn nhà bác như chốn không người thì nó thật sự không biết ăn nói sao luôn.
Thằng Toàn bèn nhìn quanh, mắt chợt thấy mấy cây mận đeo trái đỏ tươi, nó bỗng có ý tưởng sẽ vô xin bác Sáu mấy trái mận, cứ như nó vừa tới đây vậy, xong rồi hái bậy bạ vài trái rồi về, chứ mận thì nó không khoái ăn lắm.
Thế là nó gọi
“Bác Sáu ơi!”
Đợi một chút.
Không có ai trả lời.
Nó không rõ bác Sáu đang làm gì, có bận việc chưa ra được hay không, nên đợi thêm một chút nữa.
Rồi hai chút mà vẫn không thấy ai ra. Hồi nãy nó gọi cũng rõ ràng lắm chứ không có e lệ thì thầm, không thể có người ở trong nhà mà không nghe được.
Nó không rõ bác Sáu có ở nhà không, tính gọi lần nữa mà để ngó thử coi thế nào. Chứ qua nhà người ta gọi giật ngược thì dễ mất cảm tình lắm.
Nhìn quanh, thấy cửa hông nhà mở toang, nó biết chắc bác Sáu ở nhà rồi. Có lẽ bác ở nhà trước thì sao. Nên nó tính đi vòng ra hướng cửa chính rồi gọi luôn.