Địt toét lồn em gái An Giang bịt mồm không cho em rên địt nhau với em gái nhỏ nhắn, chịch toét lồn em gái An Giang xinh đẹp, bịt mồm không cho em rên. tôi dắt xe ra…em đi theo sau…chúng tôi quyến luyến nhìn nhau …tôi biết em ko muốn ở lại một mình giữa khuya trong căn nhà trống vắng này …nhưng làm sao đây..giá mà tôi đưa em về cùng…em khép cổng lại…đôi mắt dõi theo từng bước đi của tôi …ko ! ko thể như thế này , nãy h em chăm lo cho tôi biet chung nào , chăng lẽ h tôi lại để em lại …
_ l , t nói ne – tôi quay đầu xe lại …
_ em vội mở cổng chạy ra… – sao t …
_ mấy bà kia gần về chưa …?
_ ko biet…thường thì đi khuya thế này thì chắc đi tới sáng luôn ….- em ngập ngừng…
_ trơi ! gọi điện hỏi thử
nhận ra sự lo lắng của tôi em nói :
_ ko sao đâu ! t cứ về đi .
_ t về …ko yên..
_ ko sao mà !
_ t …ở lại với l nhen – tôi lấy hết can đảm đề nghị em …tôi chỉ vừa quyết định trong giây lát .
_ đừng! má t đang trông ở nhà , về đi ! l đã nói ko sao mà ! t sợ gì chứ ! về đi !
tôi kiên quyết
_ ko sao ! t cũng hay qua nhà bạn ngủ mà ! chắc má t biết t qua nhà ban nên ko có lo đâu ! h bỏ l lại t ko yên tâm .
em nắm tay tôi đấy ra xe :
_ l ko sao mà …l biêt là t lo cho l nhưng mà xin t đấy ! mẹ t mà biết t ở nhà l chắc mình ko gap nhau nữa đâu , nghe l đi , xin t mà ….- mắt em rướm nước , em làm tôi buồn mang mác khi cứ một mực từ chối…
tôi gắng gượng thuyết phục em…
_ t chỉ cần gọi dien thoai cho mẹ là được mà , nói là ở nhà bạn học là ok hết !
_ đừng ! t mà nói dối như thế l là mình nghỉ chơi đó ! l đã nói ko sao là ko sao ! l vào đây , t lì quá .
em cương quyết nhìn tôi ….thôi thì …đành tung chiêu bài cuối cùng…
_ bây h…t về cũng được…nhưng mà thực sự t…mệt lắm rồi…lúc nãy l ko thấy t gục trên người l sao…trời khuya thế này …lỡ đi duong có chuyện gì …sao t gap l duoc nữa…
từ trong cổ họng em phát ra một tiếng …ơ …và em ko còn biết nói gì nữa …
dưới ánh đèn mờ tỏa nơi góc phố …hai cái bóng ngả dài trên mặt đất….em thở dài nhìn tôi…chúng tôi gục lên vai nhau.
alo , ai đấy – giọng mẹ gấp gáp đầu bên kia .
_ dạ …con nè má
_ con ơi là con , mày đi đâu sao má gọi hoài ko được thế con !
_ con ở nhà ..bạn …ôn bài cho vui…chắc tối nay con ở đây ngủ luôn…
_ trơi! đau ốm chưa hết mà học cái gì mà học ! h con ở đâu , có gần ko , gần thì về đi , tao ở nhà lo lắm !
_ khoẻ rồi mà …ở đây học mệt rồi ngủ luôn …má cứ yên tâm đi ko sao đâu..
_ khoẻ gì mà khoẻ …đi ngủ sớm đi …có gì gọi điện má nghen con !
_ dà …thôi nhen má ..!
….
quay lại …búp bê đang đứng sau lưng nhìn tôi …bĩu môi em nói :
_ nói láo thấy sợ luôn ! học mệt rồi ngủ mới sợ !
_ hihi ! h ..mình lên “học ” tiếp đi …- tôi nhìn em cười
_ cái gì ? thôi nha ! ko biết mấy bà chị ông anh tui về lúc nào đâu ! h ra phòng khách ngồi coi tv đi …
sặc ! chán vãi ! đang mệt mà còn bắt ra coi tv
_ có phim gì đâu mà coi , mệt quá , thôi lên ngủ cho rồi , chắc mấy người sáng mới về ,lo gì ?
_ lỡ về bất tử …rồi thấy hai đứa ngủ chung một phòng …rồi biết giải thích sao …
uhm , nói cũng đúng …dù có trong sáng đến mấy cũng khó mà thanh minh ..
_ thế h ..sao ? chẳng lẽ coi tv tới sáng à – tôi nhăn nhó
_ hay ..! t chịu khó ngủ dưới phòng khách nhen …l đem gối mên xuống cho…
sặc …chắc đành phải vậy …h còn cách nào nữa đâu , thôi vì em mà chịu khó một đêm vậy , khổ một chút nhưng mà …em yêu mình hơn …vậy là mãn nguyện rồi .