Phim sex vn địt chị dâu nước lồn đầm đìa chị dâu mông to cưỡi ngựa, chịch nhau với chị dâu dâm dục, nước lồn chị dâu ướt nhẹp đầm đìa. Nghĩ tới đó, thằng Toàn càng muốn “truy tìm” con My sớm hơn. Sáng mai về Xài Gòn rồi, hôm nay nó định bụng đè con nhỏ ra chơi từ sáng đến tối luôn, tới khi nào đi không nổi nữa mới thôi.
Thằng Toàn hăm hở ra khỏi nhà, kích hoạt “chế độ” thám tử của mình, rồi nhìn xuống đất tìm dấu chân, vết giày của con nhỏ để lại, như các thám tử đang phá án. Nó chợt nhớ ra bây giờ là mùa khô, tụi nhóc lại đi chân đất thì lưu dấu vết gì trên mặt đất khô cứng cho được. Mà coi truyện thấy suy luận hấp dẫn vậy, chứ thực tế cho dù là giữa mùa mưa, đất mềm, nó cũng có phân biệt được dấu chân của ai với ai đâu! Manh mối này coi như tạch.
Thế nhưng với sự kiên định của một “thám tử”, nó nhanh chóng suy luận theo hướng thứ hai: những người quen của con nhỏ. Thường ngày con nhỏ hay chơi với ai thì cứ truy theo các manh mối đó chắc là được. Nhà này có 6 đứa “con nít”, anh Phương hơn nó 2 tuổi đã tính là “người lớn” rồi. Mà sáng nay chỉ có mình con nhỏ ở nhà, 5 đứa tụi nó đi đào đất sét chứ đâu, sau đó tách ra. Còn bạn bè trong xóm của con nhỏ thì thằng Toàn đâu có quen ai, giờ làm sao truy được con nhỏ đang chơi ở mô. Manh mối này … cũng không dùng được.
Vẫn tràn đầy quyết tâm của một thám tử, nó chuyển hướng sang các dấu vết điện tử của con nhỏ, ví dụ thẻ xe bus, thẻ tín dụng, camera an ninh tại ga tàu điện ngầm, hay taxi công nghệ gì đó như đọc trong truyện. Thế nhưng … ở vùng quê rặc như chỗ này lấy đâu ra mấy cái đó! Mà nếu có thì nó cũng không phải siêu hacker có thể hack những thôn tin bảo mật kia trong 30 giây, dễ dàng như trên phim. Nó đành dẹp luôn “manh mối” này vì quá… nhảm!
Thằng ku vuốt mồ hôi trán. Hôm nay khai trương bất lợi rồi, chắc là do không coi ngày nên mới bữa đầu “dọn hàng” làm thám tử mà truy theo “hướng” nào cũng vô ngõ cụt. Thôi, trái tim kiên định của nó giận rồi, lột nón quả dưa, quăng kính lúp giải nghệ luôn, trở lại làm học sinh cho lành, éo làm thám tử nữa!
Nghĩ tới cặp mông “chết người” của con nhỏ không biết lang thang nơi nào, “chân giữa” thằng nhóc tự động chỉa thẳng ra trước quần như kim la bàn. Hai chân hai bên của thằng ku tự nhiên bước theo quán tính mà nó cũng không để ý là đi đâu, trong đầu cứ nghĩ vẩn vơ về thân thể con nhỏ.
Lang thang không mục tiêu được một lúc, tới hồi nó định thần lại, nhìn quanh thì thấy mình lại đứng trong khu vườn của bác Sáu. Bầy chó vốn quen thuộc với sự “đột nhập” của nó với con My mỗi ngày, đang lười biếng đứng từ xa lơ đễnh vẫy đuôi, thậm chí không thèm chạy lại sủa hay vui mừng để thể hiện sự chào đón nồng nhiệt gì cả. Trong khi 3 lần cùng con My qua đây, đám chó đều ùa tới hít hửi con nhỏ nhiệt tình, đuổi mãi mới đi.
Thằng Toàn lầm bầm
“Khinh tao không có bướm đúng không? Ờ… À… Tao không có bướm thiệt. Nhưng tao có…lỗ đít đó. Tụi bây … không hít thì mai mốt sẽ hối nhận nha con! Mai tao dìa Sài Gòn rồi. Muốn cũng không được nữa đâu!”
Đám chó vẫn tỉnh bơ nhìn nhìn nó thêm mấy cái rồi lần lượt quay đi, có con còn giơ chân lên tè vô gốc cây như đang nói cho thằng ku
“Ông đếch thèm! Cứ để dành mà hít đi!”
Thằng Toàn bực bội, không để ý đến đám cờ hó đó nữa. Nó băng băng đi thẳng về “góc vườn tình yêu” của nó với con My trong mấy bữa nay. Do không đánh một vòng ngang nhà bác Sáu nữa nên nó rút ngắn được một khoảng cách kha khá. Tuy nhiên những đoạn phải băng qua mương nước thì nó lựa chỗ có bắc cầu gỗ để đi qua. Bây giờ không có mục tiêu, nó chả thấy có việc gì gấp để phải nhảy mương cho mệt.
Đi quanh đi quẹo một hồi, cuối cùng nó cũng tới góc vườn kỷ niệm đó.